Như một bài báo mới đưa tin thì mới là một phần “chuyên”,vì ngoài việc bảo tồn d*** vật nuôi thì bố tôi còn là người chuyên bảo tồn cho cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Bố tôi vốn chỉ là một anh nông thôn chăn trâu ,trộm học rồi cần cù bù thông minh để thi vào trường Y với điểm ưu.Giữa ngã rẽ của cuộc sống khi địa chủ bị thu đất không có tiền đi học tiếp Y mà chọn phương án đi đại diện đất nước sang CUBA du học để được đài thọ.Với những năm tháng khó khăn đó đã tôi luyện và trở thành một ông Tiến sĩ ngày nay.
Và nhắc tới bố, mẹ tôi vẫn không ngừng ngớt lời ca ngợi về người đàn ông cần cù chịu khó từ những thời yêu nhau mặc quần thủng đũng ,đám cưới thiếu cả tiền may quần…. và không ngại trời nắng mưa đi bán kem kiếm thêm tiền nuôi sống gia đình với mác Tiến sĩ.
Ngày nay qua bao năm tháng thì bố đã có tuổi về hưu nhưng vẫn cặm cụi đến cơ quan để giảng dạy cho học sinh , chiều về lại xách túi đi tiêm như câu thơ con cháu dành cho ông : SÁNG XÁCH VA LI ĐI GIẢNG – TỐI VỀ XÁCH CÁI TÚI ĐI TIÊM… ( CHÓ)
Ngày hôm nay ,một lần nữa bố lại lên một trang nhất một tờ báo khoa học chính phủ ,có thể là bình thường với nhiều người nhưng với tôi và gia đình đó là một niềm tự hào … ba vẫn là người rất chuyên cần nuôi cả gia đình sau bao năm vất vả ,là một người mà các con,các cháu vẫn dõi theo làm gương …Tự hào dòng họ Đào ( dòng họ vẫn rất hiếm ở đất nước hình chữ S )
Bác sĩ thú y kiêm tiến sĩ vật nuôi : ĐÀO ĐỨC Tha Si Bac
OT chút : liên quan toiw công nghệ, chính bố mình hướng dẫn và chỉ dẫn dùng Ln2 ( được dùng bảo quản tinh trùng ứng dụng cho ) ép xung ni tơ lỏng đấy ạ